Trải nghiệm hôm nay, di sản ngày mai (phần một)

Published by

on

Nuôi dạy trẻ ở Nhật có nhiều thuận lợi. Giáo dục (cho đến hết cấp 2) và y tế miễn phí. Công viên và chỗ vui chơi nhiều, lại an toàn. Việc kỳ thị đối với người nước ngoài đã giảm nhiều cũng như ý thức giải quyết vấn đề bắt nạt đã được nâng cao. Ví dụ như quận mình đang sống luôn tự hào (hầu như) không có tình trạng bắt nạt. Tất nhiên, đây là nỗ lực của chính phủ và người dân Nhật qua nhiều năm tháng, và vẫn đang tiếp tục từng bước cải thiện.

Tuy nhiên, do tính chất văn hoá, sự phân bố dân cư, và một số điều kiện xã hội khác, người nước ngoài, nhất là Á châu (trừ Hoa và Hàn), và đặc biệt là người Việt, phải chấp nhận một số thiệt thòi. Điều đáng nói là những thiếu thốn này lại khó nhận ra bây giờ nhưng lại có thể góp phần tạo ra những ảnh hưởng quan trọng đến sự phát triển của trẻ ở tuổi trưởng thành. Tin vui là nếu nhận ra và có những hỗ trợ kịp thời, bài toán xác suất sẽ thay đổi.

Nhìn vào hiện tượng để tìm lý luận, ta thấy cộng đồng người Việt tại Nhật nếu so sánh với cộng đồng người Việt ở các nước phát triển khác, đi sau cả về chất và lượng. Chất ở đây hiểu nôm na là số lượng những cá nhân xuất sắc đã và đang thành đạt trong xã hội. Lượng ở đây hiểu đại khái là quy mô của cộng đồng nhân với mặt bằng thu nhập của đại chúng. Trong hơn 10 năm trở lại đây mặc dù số người Việt đến Nhật tăng vọt nhưng ai cũng thấy sự thay đổi về lượng này không mang đến sự cải thiện về chất như mong muốn.

Thay đổi hệ quy chiếu, nếu so sánh người Việt với các nhóm sắc tộc khác tại Nhật, chúng ta thua xa Hoa và Hàn. Có người bảo vì họ đông hơn và đến Nhật trước chúng ta. Vậy thì những sắc dân thiểu số khác thì sao? Tôi chưa thấy ai đủ tự tin nói rằng ta hơn họ.

Phải có lý do nào đó kéo chúng ta lại.

(Còn tiếp)

Leave a comment