Vừa nghe tin có đồng nghiệp trẻ dự định nghỉ công ty để đi một vòng quanh thế giới. Theo kiểu du lịch bụi, ở đâu có wifi ở đó là nhà, khi nào có thời gian khi đó làm việc. Mình ủng hộ quyết định này của bạn ấy. Chưa có gia đình, chưa cần phải tập trung quá vào sự nghiệp, thì việc mở mang tầm nhìn là một sự đầu tư không tồi. Việc của mình, như một người ở lại, là tìm một sự thay thế khác.
Hơn 14 năm trước, mình cũng đã có sự lựa chọn như vậy. Trung Quốc, gần hai tháng mùa tuyết lạnh, từ bắc chí nam, từ đông sang tây. Tá túc tại hàng chục ngôi nhà, trò chuyện với hàng trăm con người, trải qua đủ mọi cảm xúc.
Tại sao lại Trung Quốc? Vì Trung Quốc năm 2009 đã đạt tới đỉnh cao nhất, vì sự ảnh hưởng rõ ràng của Trung Quốc lên Việt Nam. Vì mình là người Việt Nam, vì mình là chàng trai miền biển đã quen đứng trên đầu ngọn sóng. Quan trọng hơn, mình cần tìm một lời giải, hoặc ít nhất những gợi ý cho một con đường.
Do vậy mình cũng đã khéo léo khuyên anh bạn trẻ: nếu không có áp lực về kinh tế thì nên tạm dừng công việc lại mà dành thời gian để quan sát, để cảm nhận, để tìm kiếm.
Vì tuổi trẻ là để kiếm tìm.

Leave a comment